Tết Nguyên Đán, hay Tết cổ truyền, là dịp lễ hội lớn nhất của người Việt, đánh dấu sự khởi đầu của mùa xuân mới. Đây không chỉ là thời điểm sum vầy gia đình mà còn là khoảnh khắc để mỗi người nhìn lại và mơ về tương lai.
Những bài thơ hay về Tết và mùa xuân thường tái hiện vẻ đẹp của thiên nhiên, khắc họa sâu sắc tình cảm con người và niềm vui đoàn tụ. Cùng khám phá thế giới thơ ca rực rỡ này để cảm nhận sự tươi mới và hy vọng tràn đầy trong những câu chữ mùa xuân.
Bài thơ về mùa Xuân hay
1. Gọi Xuân
Tác giả: Tình Say
Xuân đã thẹn thùng trong áo mới
Mơn man hơi thở của đất trời
E ấp nụ mai vàng chớm nở
Ngại ngùng chi chưa đến Xuân ơi!
Ta đã chờ em trong nhớ thương
Đợi em treo lộc biếc xanh vườn
Xua đi giá lạnh Đông già cỗi
Ngàn hoa khoe sắc ngát thơm hương..
Chẳng thể chờ em thêm phút giây
Xuân ơi hãy đến ngay đêm nay
Cho ta thôi mỏi mòn trông ngóng
Khao khát tình xuân men đắm say…
2. Xuân ca
Tác giả: Lê Mỹ Hường
Xuân đang đến, chào xuân đang đến
Khúc xuân ca náo nức rộn ràng
Hoa nở tưng bừng, rạng rỡ nét xuân sang
Trên má thắm, môi hồng người con gái
Xuân đang đến, và xuân sẽ đến
Chim sơn ca vui hót rộn khắp nơi
Cánh én bay chao liệng giữa bầu trời
Nối thương nhớ ở hai đầu đất nước
Xuân hoan ca, lòng ta thêm ao ước
Người người vui, hạnh phúc đến mọi nhà
Nụ cười đẹp như những đoá hoa
Nở bừng sắc trong mùa xuân ấm áp
Xuân đang đến, lòng rộn vang câu hát
Khúc hát xuân tô thắm mãi muôn đời
Trọn ân tình xây mơ ước đẹp tươi
Sum họp, đoàn viên hai miền Nam – Bắc
Xuân đang đến, nghĩa tình thêm đằm thắm
Bức tranh quê, vang vọng khúc khải hoàn
Mùa xuân tới, giở trang sách sang trang
Đẹp vô ngần, khúc ca xuân tươi sáng.
3. Ai níu mùa xuân đấy
Tác giả: Lê Thị Kim – Lê Thị Ngà
Ai níu mùa xuân xuống
Cho tóc ta bồng bềnh
Lòng vẫn đầy khao khát
Tình yêu dường mưa xuân
Tình như thuở mười lăm
Áo ôm vòng eo nhỏ
Thanh khiết vai nõn lụa
Ta dám nào chạm tay
Tình như thuở xa xăm
Khi mắt em khép mở
Đôi môi hồng ngúng nguẩy
Nụ hôn như ngày đầu
Ta oà vỡ vào nhau
Thời gian còn đâu nữa
Đất trời ngưng nhịp thở
Chỉ có mình với nhau
Và… sương mai giăng đầy
Và… cỏ hoa ngập lối
Ta vươn mình uống vội
Giọt sương thơm đầu ngày.
4. Một dáng xuân
Tác giả: Phan Huy Hùng
Mưa lất phất bay
xua mây xám tan dần
Nắng kịp về
thấp thoáng những vòm xuân
Em đứng trên ban công
tầng mười bảy
Nắng xuân nghiêng
Năm ngón tay chụm lại
Xoè nở
Hoa Thuỷ Tiên
Trắng trong một dáng xuân
Len lỏi vào anh
Thầm thì như tiếng ai mời gọi
Lén chụp hình em vào điện thoại
Nghe Thuỷ Tiên đang nẩy mầm
Phải người chăng
Bao năm anh tìm?
5. Anh cho em mùa xuân
Tác giả: Tạ Ký
Mỗi đêm một gói thuốc
Hút nhiều nứt cả môi
Nỗi buồn không nói được
Nỗi buồn ăn vào tôi
Trời mùa đông rừng núi
Đời mùa đông vô cùng!
Bánh xe nào tung bụi
Nhịp chim nào đã ngưng
“Anh cho em mùa xuân”
Giọng ca buồn quá sức!
Cô gái đầu cúi gục:
“Anh cho em mùa xuân”
Mớ tóc xanh đã bạc
Mớ môi hồng đã phai
Anh cho em gió lạc
Anh cho em mưa dài!
Trời mùa đông rừng núi
Đời mùa đông vô cùng!
Hút thuốc trong bóng tối
Khói có bay lên không?
6. Quà tặng mùa xuân
Tác giả: Hoàng Chẩm
Gửi em vạt nắng mùa xuân cũ
Hong ấm trời quê ngọt mùa sang
Tầm xuân chín dâng đời dấu ái
Chia hết nồng say lòng riêng mang
Gửi em câu hát mùa xuân cũ
Bay bổng xuân thì buổi ban sơ
Sớm muộn sân trường thơm áo lụa
Chữ viết lòng nghiêng một câu thơ.
Gửi em cơn mưa mùa xuân cũ
Ướt mộng bên thềm hoa ngát hương
Khung cửa hẹp giấu lòng tri kỉ
Thương hoài cố nhân miền khói sương
Gửi em bến nước mùa xuân thắm
Buông cánh tàn phai bên dòng sông
Khăn áo giữa chiều như cơn mộng
Em một nửa chừng- nhớ mênh mông.
8. Bài hát về mùa xuân thành phố
Tác giả: Bùi Công Minh
Có thể là trong giọng hát em
Còn dư nhiều luyến láy
Nhưng với bài hát ấy
Em đã mộc mạc hết mình
Chân thật hết mình
Em hát những bước chân đầu tiên
Của mùa xuân về trên thành phố
Khi ấy tôi đang ở xa hai ngàn cây số
Không thể hình dung Sài Gòn sớm đó ra sao
Chỉ câu hát đến cùng tôi trước nhất
Giai điệu đi những bước khoan thai
Những nốt đen không trang sức
Em đang hát những nốt đen – chân thật hết mình
Cho tôi nhận ra Sài Gòn sáng ấy
Trời trong lắm cao lắm
Mưa ngọt lành sạch lá những hàng me
Những bước chân chộn rộn mà thanh thản
Cửa trăm nhà hồn nhiên mở rộng
Tột cùng nỗi đau sẽ đến niềm vui
Tột cùng niềm vui là nước mắt trào…
Câu hát đi bên nói cùng tôi như thế
Những nốt đen khoan thai trên dòng nhạc
Những nốt đen không trang sức
Những nốt đen từng ở rừng và khoác áo nguỵ trang
Đến bây giờ câu hát tuổi mười lăm
Tôi hiểu giọng em vẫn dư nhiều luyến láy
Nhưng với bài hát ấy
Em hãy mộc mạc hết mình, chân thật hết mình
Mặc cho ai đào phách, mặc ai thăng giáng thất thường
Em hãy hát những bước chân sức vóc và năng nổ
Của mùa xuân ngập tràn trên những đầu ô
Em hát sao cho lòng tôi vợi khát khao
Cho tôi lạc giữa thác người ào ạt
Cho tôi với Sài Gòn chung giọng hát
Lồng ngực căng trong trời rộng tháng tư
Cho Sài Gòn trong tôi nguyên vẹn
Giai điệu xưa trong câu hát bây giờ
Những nốt đen duyên dáng mà chân chất
Hát mùa xuân này về trên quê ta.
9. Lắng nghe mùa xuân về
Tác giả: Lan Tran
Xuân đã về tươi thắm những màu hoa
Nghe vấn vương bồi hồi xao xuyến lạ
Rắc bên đời hương xuân dào dạt quá
Thật diệu kỳ cảm xúc cũng thăng hoa
Én nhạn về trời đất lại giao thoa
Mùa xuân đến ấp e hồng đôi má
Chút yêu thương tâm hồn như trẻ hóa
Thoáng mơ màng ai gởi gắm thiết tha
Thật nhẹ nhàng mà sâu lắng trong Ta
Gieo hy vọng cho đời xanh sắc lá
Tiếng chim hót dường như thêm rộn rã
Cánh mai vàng đưa tiễn cả mùa đông
Xuân đã về khỏa lấp nỗi chờ mong
Dệt ước mơ se duyên hồng tươi thắm
Nắng mỏng manh cho trời cao xanh thẳm
Lắng Nghe Mùa Xuân Về…
Say đắm…
Một vần thơ…!
10. Bên anh, em là mùa xuân
Tác giả: Từ Nguyễn
Anh có nghe từ đất trời
Lời thì thầm
Rót từng giọt trong, vui
Là tình yêu dậy lên từ hương cỏ
Câu nồng nàn lao xao của gió
Lắng nghe nhé anh
Điều em muốn ngỏ
Khe khẽ thôi mà thiết tha lắm đó, anh!
Em sẽ không tìm trong ký ức mùa thu buồn
Chút mưa qua chiều…
Em biết rồi: chỉ thêm long lanh màu nắng
Lá không úa vàng vì tình xanh đang gần lắm
Mình bên nhau
Mùa yêu thương về
say đắm…
miên man…
Xin hãy nghe từ lời tình
Muôn dịu dàng
Kết ngàn hạt lung linh
Con tim rung ngân cất lời tươi trẻ
Đêm động lòng nghiêng chao rất nhẹ
Lắng nghe nhé anh
Mùa xuân vừa ghé
Nụ biếc bên cành và em mãi bên anh!
11. Bên ngoài mùa xuân
Tác giả: Thiếu Khanh
Giả dụ có một quê hương
Giả dụ có một thiên đường
Thì trên thiên đường có mặt thượng đế
Và trên quê hương có mặt tình thương.
Giả dụ đời có mùa xuân
Giả dụ mùa xuân chỉ nở một lần
Còn rất mới nguyên lòng chưa trang điểm
Một lần nhìn nhau cũng đủ quen thân.
Nếu giả dụ rằng anh sinh ra đời
Khô đọng im lìm chỉ một mình thôi
Và em sẽ không bao giờ có mặt
Thì anh vẫn là đất sét hà hơi.
Nhưng anh có đây
và em có đó
Thượng đế phủi tay đứng dậy đi rồi
Mình ngẩn ngơ tìm như người hành khất
Tình thương như đồng bạc rơi.
Cho nên quê hương
hỡi lòng ngơ ngác
Anh đứng trên đời mà vẫn lang thang
Cho nên thiên đường
vô cùng cách biệt
Anh sống trong đời rất đỗi hoang mang
Bởi không thấy em
vội vàng kêu gọi
Anh chợt thấy mình trong nỗi bâng khuâng
Mê mải đi tìm
em quên đáp lại
Anh đợi bên ngoài mùa xuân.
12. Cho mùa xuân rực rỡ
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Gió đông như lưỡi dao
Lưỡi dao làm bằng rét
Dao cứa vào nơi nào
Thì lạnh lùng phải biết
Muôn cây xòe tán lá
Chắn gió và che thân
Còn mai tài tình quá!
Trơ cái thân trụi trần
Này cành cao cành thấp
Này cành nhỏ cành to
Từng ngày đêm ôm ấp
Những nụ xanh hẹn hò
Rồi một ngày đẹp tươi!
Những nụ vàng bừng nở
Tô đẹp thêm cho đời
Cho mùa xuân rực rỡ.
13. Xuân Về
Tác giả: Chu Minh Khôi – Tưởng nhớ Nguyễn Bính
Trời mới ửng lên nắng trạng nguyên
Tiếng chim thả chữ xuống vòm hiên
Tháng giêng khép mắt cười em ấp
Lộc biếc mọc răng khểnh nõn duyên.
Chợ Tết gặp phiên đông thật đông
Đào phai chúm chím khóe môi hồng
Dăm ba thôn nữ về qua ngõ
Cười vỡ khoảng trời ngọc bích trong.
Đã thấy hơi xuân trong gió may
Vương trên mái lá tiễn đông gầy
Nhà ai vừa quét tường vôi trắng
Thỏ thẻ bên thềm hoa cúc lay.
Mòn đợi mưa xuân phơi phới bay
Dáng mơ thôn nữ ngấm men say
Văn nghệ chi đoàn xuân đã hẹn
Em có sang tìm ta tối nay?
Thơ ngắn về mùa xuân
1. Ấm lạnh mùa xuân
Tác giả: Chưa rõ
Ai thả vàng bay trong gió?
Cho đường ngập nắng chiều nay
Tay ấm mùa xuân vừa đến
Tình nồng dù chưa men say
Thương cánh mai vàng chăm chỉ
Em chưa lỡ hẹn bao giờ…
2. Cảm xúc mùa xuân
Tác giả: Thi Sảnh (trong tập Liên tưởng)
Mùa xuân này sao đẹp thế em
Anh thấy lòng mình xao xuyến lạ
Có phải mùa xuân thắm trên chồi lá
Hay ấm lòng anh bởi có em
Anh đắm say trong sắc tươi nguyên
Của mùa xuân, của lòng em rạo rực
Xin em hãy cười
Đừng để khoé mắt
Gợn nét buồn che khuất vầng trăng
3. Thơ xuân hài hước
Tác giả: Không rõ
Năm mới: Đau đầu vì nhà giàu
Mệt mỏi vì học giỏi
Buồn phiền vì nhiều tiền
Ngang trái vì xinh gái
Tàn phai vì đẹp giai
Và mất ngủ vì không có đối thủ
Sức khỏe vô biên
Thành công liên miên
Hạnh phúc triền miên
Túi luôn đầy tiền
Sung sướng như tiên.
4. Rực Rỡ Xuân
Tác giả: Cư-Nguyễn
MAI đào rực rỡ nắng vàng hong
Những chuyến thuyền hoa đợi nước ròng…
Náo nhiệt xuôi bờ vui vẻ đếm
Tưng bừng cập bãi nói cười đong
Người mua hỏi chọn vừa tâm ý
Kẻ bán hòa trao vẹn trí lòng
Tiếng gọi mời nhau rôm rả ngõ
Xuân ngời hạnh phúc thỏa chờ mong.
5. Mùa xuân trong vườn
Tác giả: Không rõ
Mùa đông vừa đi qua
Cây trong vườn trút lá
Chợt mùa xuân hiện ra
Bật chồi non mượt mà
Bầu trời xanh trong vắt
Thánh thót tiếng chim ca
Ông mặt trời ló ra
Gửi nắng mai làm quà
Bé mở tung cửa sổ
Đón mùa xuân vào nhà!
6. Thơ mùa xuân cho trẻ mầm non: Bé gọi mùa xuân
Tác giả: Chưa rõ
Mùa xuân có chim én
Mùa xuân có mây bay
Mùa xuân có hoa nở
Mùa xuân vui cả ngày!
Bé bây giờ còn nhỏ
Chưa nhìn thấy én đâu
Mùa xuân ơi, bé gọi
Đừng bắt bé đợi lâu!
7. Cây đào
Tác giả: Không rõ
Cây đào đầu xóm
Lốm đốm nụ hồng
Chúng em chỉ mong
Mùa đào mau nở
Bông đào nho nhỏ
Cánh đào hồng tươi
Hễ thấy hoa cười
Đúng là Tết đến.
9. Xuân
Tác giả: Đăng Nguyên
Xuân à! Những tưởng xuân đi
Nào hay xuân lại tức thì đến ngay
Đời say, xuân cũng say say
Hoa vàng, bướm trắng, ngất ngây một trời
Xuân à! Những tưởng xuân tươi
Ngờ đâu xuân cũng biết cười gió đông
Bên kia xuân đẹp, xuân nồng
Bên này xuân quá lạnh lùng, hỡi xuân!
Câu thơ hay về mùa xuân
Các câu thơ về mùa xuân được trích trong các bài thơ nổi tiếng, mời các bạn tham khảo để chia sẻ với mọi người.
1. Đã thấy xuân về với gió đông
Với trên màu má gái chưa chồng
Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm
Ngước mắt nhìn trời đôi mắt trong
(Xuân về)
2. Xuân đến hoa mơ hoa mận nở
Gái xuân giũ lụa trên sông Vân
Lòng xuân lơ đãng má xuân hồng
Cô gái xuân mơ chuyện vợ chồng
(Gái xuân)
3. Cỏ nằm trên mộ đợi thanh minh
Tôi đợi người yêu đến tự tình
Khỏi lũy tre làng tôi nhận thấy
Bắt đầu là cái thắt lưng xanh
(Mùa xuân xanh)
4. Lòng thấy giăng tơ một mối tình
Em ngừng tay lại giữa thoi xinh
(Mưa xuân).
Thơ về mùa xuân nổi tiếng
Xuân Diệu, Tố Hữu… đã cho ra đời những bài thơ về mùa xuân cực hay. Hãy cùng thưởng thức những bài thơ về mùa xuân của 2 nhà thơ nổi tiếng này để thấy được cảnh trong thơ, tình trong cảnh đầy ý vị.
Xuân không mùa
Xuân Diệu
Một ít nắng, vài ba sương mỏng thắm,
Mấy cành xanh, năm bảy sắc yêu yêu
Thế là xuân. Tôi không hỏi chi nhiều.
Xuân đã sẵn trong lòng tôi lai láng.
Xuân không chỉ ở mùa xuân ba tháng;
Xuân là khi nắng rạng đến tình cờ,
Chim trên cành há mỏ hót ra thơ;
Xuân là lúc gió về không định trước.
Đông đang lạnh bỗng một hôm trở ngược,
Mây bay đi để hở một khung trời
Thế là xuân. Ngày chỉ ấm hơi hơi,
Như được nắm một bàn tay son trẻ…
Xuân ở giữa mùa đông khi nắng hé;
Giữa mùa hè khi trời biếc sau mưa;
Giữa mùa thu khi gió sáng bay vừa
Lùa thanh sắc ngẫu nhiên trong áo rộng.
Nếu lá úa trên cành bàng không rụng,
Mà hoa thưa ửng máu quá ngày thường;
Nếu vườn nào cây nhãn bỗng ra hương,
Là xuân đó. Tôi đợi chờ chi nữa?
Bình minh quá, mỗi khi tình lại hứa,
Xuân ơi xuân vĩnh viễn giữa lòng ta
Khi những em gặp gỡ giữa đường qua
Ngừng mắt lại, để trao cười, bỡ ngỡ.
Ấy là máu báo tin lòng sắp nở
Thêm một phen, tuy đã mấy lần tàn.
Ấy là hồn giăng rộng khắp không gian
Để đánh lưới những duyên hờ mới mẻ?
Ấy những cánh chuyển trong lòng nhẹ nhẹ
Nghe xôn xao rờn rợn đến hay hay…
Ấy là thư hồi hộp đón trong tay;
Ấy dư âm giọng nói đã lâu ngày
Một sớm tim bỗng dịu dàng đồng vọng…
Miễn trời sáng, mà lòng ta dợn sóng,
Thế là xuân. Hà tất đủ chim, hoa?
Kể chi mùa, thời tiết, với niên hoa,
Tình không tuổi, và xuân không ngày tháng.
Vội vàng
Xuân Diệu
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.
Của ong bướm này đây tuần tháng mật,
Này đây hoa của đồng nội xanh rì,
Này đây lá của cành tơ phơ phất,
Của yến anh này đây khúc tình si.
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa,
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần,
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian,
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu đến nữa không phải rằng gặp lại.
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời.
Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt…
Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?
Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn,
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh sắc của thời tươi,
– Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!
Bài ca mùa xuân 1961
Tác giả: Tố Hữu (24-1-1961)
Tôi viết bài thơ xuân
Nghìn chín trăm sáu mốt
Cành táo đầu hè rung rinh quả ngọt
Nắng soi sương giọt long lanh…
Rét nhiều nên ấm nắng hanh
Đắng cay lắm mới ngọt lành đó chăng?
Giã từ năm cũ bâng khuâng
Đã nghe xuân mới lâng lâng lạ thường!
—
Chào xuân đẹp! Có gì vui đấy
Hỡi em yêu? Mà má em đỏ dậy
Như buổi đầu hò hẹn, say mê
Anh nắm tay em, sôi nổi, vụng về
Mà nói vậy: “Trái tim anh đó
Rất chân thật chia ba phần tươi đỏ:
Anh dành riêng cho Đảng phần nhiều
Phần cho thơ, và phần để em yêu…”
Em xấu hổ: “Thế cũng nhiều anh nhỉ!”
Rồi hai đứa hôn nhau, hai người đồng chí
Dắt nhau đi, cho đến sáng mai nay
Anh đón em về, xuân cũng đến trong tay!
—
Ôi tiếng hót vui say con chim chiền chiện
Trên đồng lúa chiêm xuân chao mình bay liệng
Xuân ơi xuân, vui tới mông mênh
Biển vui dâng sóng trắng đầu ghềnh
Thơ đã hát, mát trong lời chúc:
Đường lên hạnh phúc rộng thênh thênh
Tam Đảo, Ba Vì vui núi xuân xanh…
Chào 61! Đỉnh cao muôn trượng
Ta đứng đây, mắt nhìn bốn hướng
Trông lại nghìn xưa, trông tới mai sau
Trông Bắc trông Nam, trông cả địa cầu!
Trải qua một cuộc bể dâu
Câu thơ còn đọng nỗi đau nhân tình
Nổi chìm kiếp sống lênh đênh
Tố Như ơi, lệ chảy quanh thân Kiều!
Nghe hồn Nguyễn Trãi phiêu diêu
Tiếng gươm khua, tiếng thơ kêu xé lòng…
Ôi tiếng của cha ông thuở trước
Xin hát mừng non nước hôm nay:
Một vùng trời đất trong tay
Dẫu chưa toàn vẹn, cũng bay cờ hồng!
Việt Nam, dân tộc anh hùng
Tay không mà đã thành công nên người!
Có gì đẹp trên đời hơn thế
Người yêu người sống để yêu nhau
Đảng cho ta trái tim giàu
Thẳng lưng mà bước, ngẩng đầu mà bay!
—
Đời vui đó, hôm nay mở cửa
Như dãy hàng bách hoá của ta
Hỡi những người yêu, hãy ghé mua hoa
Và đến đó, sắm ít quà lễ cưới:
Lụa Nam Định đẹp tươi mát rượi
Lược Hàng Đào chải mái tóc xanh!
Ta còn nghèo, phố chật nhà gianh
Nhưng cũng đủ vài tranh treo Tết…
Đời vui đó, tiếng ca Đoàn kết
Ta nắm tay nhau xây lại đời ta
Ruộng lúa, đồng khoai, nương sắn, vườn cà
Chuồng lợn, bầy gà, đàn rau, ao cá
Dọn tí phân rơi, nhặt từng ngọn lá
Mỗi hòn than, mẩu sắn, cân ngô
Ta nâng niu gom góp dựng cơ đồ!
—
Ồ thích thật, bài thơ miền Bắc
Rất tự do nên tươi nhạc, tươi vần
Cả không gian như xích lại gần
Thời gian cũng quên tuần quên tháng.
Đời trẻ lại. Tất cả đều cách mạng!
Rũ sạch cô đơn, riêng lẻ, bần cùng
Quê hương ta rộn rã cuộc vui chung
Người hợp tác nên lúa dày thêm đó.
Đường nở ngực. Những hàng dương liễu nhỏ
Đã lên xanh như tóc tuổi mười lăm
Xuân ơi Xuân, em mới đến dăm năm
Mà cuộc sống đã tưng bừng ngày hội
Như hôm nay, giữa công trường đỏ bụi
Những đoàn xe vận tải nối nhau đi
Hồng Quảng, Lào Cai, Thái Nguyên, Việt Trì
Tên đất nước reo vui bao tiếng gọi…
—
Nào đi tới! Bác Hồ ta nói
Phút giao thừa, tiếng hát đêm xuân
Kế hoạch năm năm. Mời những đoàn quân
Mời những bàn chân, tiến lên phía trước.
Tất cả dưới cờ, hát lên và bước!
Đi ta đi! Khai phá rừng hoang
Hỏi núi non cao, đâu sắt đâu vàng?
Hỏi biển khơi xa, đâu luồng cá chạy?
Sông Đà, sông Lô, sông Hồng, sông Chảy
Hỏi đâu thác nhảy, cho điện quay chiều?
Hỡi những người trai, những cô gái yêu
Trên những đèo mây, những tầng núi đá
Hai bàn tay ta hãy làm tất cả!
Xuân đã đến rồi. Hối hả tương lai
Khói những nhà máy mới ban mai…
—
Tôi viết cho ai bài thơ 61?
Đêm đã khuya rồi, rét về tê buốt
Hà Nội rì rầm… Còi thổi ngoài ga
Một chuyến tàu chuyển bánh đi xa
Tiếng xình xịch, chạy dọc đường Nam Bộ…
Ôi đâu phải con tàu! Trái tim ta đó
Tiếng đập thình thình, muốn vỡ làm đôi!
Ta biết em rất khoẻ, tim ơi
Không khóc đấy. Nhưng sao mà nóng bỏng
Như lửa cháy trong lòng ta gió lộng?
Mấy hôm nay, như đứa nhớ nhà
Ta vẩn vơ hoài, rạo rực, vào ra
Nghe tiếng mõ và nghe tiếng súng
Miền Nam dậy, hò reo náo động!
Ba con tôi đã ngủ lâu rồi
Còn bao nhiêu chưa được ngủ trong nôi
Miền Bắc thiên đường của các con tôi!
Gà gáy sáng. Thơ ơi, mang cánh lửa
Hãy bay đi! Con chim kêu trước cửa
Thêm một ngày xuân đến. Bình minh
Cành táo đầu hè quả ngọt rung rinh
Như hạnh phúc đơn sơ, ước mơ nho nhỏ
Treo trước mắt của loài người ta đó:
Hoà bình
Ấm no
Cho
Con người
Sung sướng
Tự do!
Giữa ngày xuân
Tố Hữu
Giữa ngày xuân nắng trải mênh mông
Chúng tôi đi, trên một bãi sông Hồng
Người con gái, lượn quanh đồng, hớn hở;
Quê em đó! Hàm răng em trắng nở.
Ôi quê em, tươi đẹp bãi nâu non
Sông vòng quanh như đôi cánh tay tròn
Ôm con nhỏ, ru trong lòng mát rượi.
Mía lên mật, thân tím màu áo cưới
Đồng ngô non, phơi phới tuổi xuân xanh
Quê hương em đây, mùa ngọt lành.
Người con gái đi nhanh trên đê nhỏ
Bước chân sáo, tóc lồng giữa gió
Bỗng nghiêng đầu, như chim lắng trời cao
Tiếng máy cày reo đâu đó, xôn xao
Và rúc rích tiếng ai cười trong mía…
Tôi muốn hỏi, như một chàng thi sĩ
Ngẩn ngơ nhìn bát ngát dải phù sa
Rằng: Đất trời, sông nước bao la
Và xuân đó, người đây, tự bao giờ đẹp vậy?
Tôi muốn hỏi từng cây ngô mía ấy
Bãi sống này, đã mấy đau thương?
Ôi những ngày xưa… sống ngâm da, chết ngâm xương
Câu hát cũ, tái tê lòng đất nước!
Nhưng cứ lặng, trông người con gái bước
Hai cánh tay đưa trước, đánh đường xa
Như con thuyền quen vượt những phong ba
Giương ngực nở, đi đến bờ bến mới…
Hỡi em gái, hãy hát mùa xuân tới!
Kết thúc bài viết này, ta nhận thấy rằng Tết Nguyên Đán không chỉ là một dịp lễ trọng đại mà còn là thời khắc ý nghĩa để mỗi người hướng về quê hương, gia đình và những kỷ niệm tươi đẹp.
Những bài thơ về mùa xuân không chỉ gợi nhớ về vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn khắc sâu tâm tư, tình cảm của con người trong khoảnh khắc đoàn viên. Đó là niềm vui, là nỗi nhớ, là hy vọng và khát khao về một tương lai tươi sáng. Hãy cùng nhau đón chào mùa xuân với tâm hồn rộng mở và trái tim tràn đầy yêu thương.